Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Về Hạnh Phúc Vợ Chồng
Khi tan sở anh về ngồi bên vợ
Bao nhiêu buồn phiền bao nhiêu trăn trở
Về tới nhà cũng bỏ hết ngoài hiên
Anh về bên em, về với vợ hiền
Là trút bỏ mọi ưu phiền rắc rối
Để gia đình ta quây quần buổi tối
Mâm cơm chiều em nấu vội thơm ngon
Em chỉ cần anh dạy dỗ các con
Chúng cũng đã lớn, không còn thơ dại
Ra ngoài đời anh là người bươn chải
Khi về nhà nơi ấy chốn bình an
Cuộc sống bây giờ còn lắm gian nan
Nhưng nhà mình luôn ngập tràn hạnh phúc
Ta thương nhau bánh đa bánh đúc
Khi huy hoàng và cả lúc khó khăn
Có vậy thôi, em cũng chỉ cần anh
Để gia đình ta bình an vui vẻ
Để đưa anh tới bến bờ yêu thương
Chồng em áo rách em nhường
Chồng người áo gấm sông hương mặc người.
Vắng anh lịm tắt nụ cười trên môi
Mười ba.. năm nghĩa... gấp đôi mặn mà.
Của hai công chúa thật là đáng yêu
Thương anh vất vả sáng... chiều
Dầm mưa dãi nắng liêu xiêu... kiếm tiền.
Tự thân gánh vác chẳng phiền đến ai
Phục anh lắm chí nhiều tài
Khó khăn gian khổ chẳng phai... nản lòng.
Anh ơi ngày tháng long đong
Bao năm tình nghĩa vợ chồng ấm êm
Tặng nhau hơi ấm ngọt mềm
Nghèo nàn... mình cố gắng thêm... sẽ giàu.
Chịu thương chịu khó... sẻ bầu tâm tư
Vợ chồng mình hãy cứ như ngày nào.
Thân em phận gái duyên hao
Tâm hồn thi sĩ ngọt ngào tung bay
Anh đừng chán ghét để lay lắt buồn.
Là người chồng tốt như nguồn suối mơ
Nhưng tâm trong sáng như thơ anh à...!!!!
Suốt cuộc đời chăm bẵm chồng con
Trọn đời giữ tấm lòng son với chồng
Nay ta cũng chẳng mong gì nữa
Tình của em chan chứa hương yêu
Bên nhau càng mến thương nhiều
Ngọt bùi chia sẻ sớm chiều có nhau
Dù xa cách ta nào thay đổi
Suốt đời yêu chỉ mỗi mình em
Thương em lạnh lẽo từng đêm ngóng chờ.
Nhớ buổi đầu bỡ ngỡ gặp nhau
Tóc em dài mượt nghiêng đầu anh yêu.
Không sắc nước diễm kiều khả ái
Đứng trước anh vụng dại ngây thơ
Long lanh đôi mắt đợi chờ
Từ đây em bước vào mơ anh rồi.
Mỗi lần gặp sao bồi hồi lạ
Từ lúc nào mình đã của nhau
Lung linh như phép nhiệm màu
Yêu nhau tha thiết con tàu vào ga...
Đi đến đâu cũng có dáng hình
Như Sam quấn quýt chung tình
Vượt qua giông bão nhục vinh cuộc đời.
Mảnh đất nghèo lấy chỗ dừng chân
Yêu thương không chút phân vân
Thức khuya dậy sớm chẳng cần nghĩ suy.
Buổi đầu ấy điều chi cũng thiếu
Mùa đông về giường chiếu đơn sơ
Lửa lòng luôn rực sóng xô ngút ngàn.
Thật diễm phúc Trời ban báu vật
Nghĩa vợ chồng ngây ngất đắp xây
Tháng ngày trôi mãi, tràn đầy
Cho dù có lúc thân gầy héo hon.
Mặc cuộc sống bon chen hối hả
Ở ngoài đời bản ngã đổi thay
Vợ chồng tay nắm chặt tay
Chữ Tình chữ Hiếu mỗi ngày thêm son.
Rồi lần lượt cái con khôn lớn
Rất ngoan hiền chẳng gợn điều chi
Sự nghiệp sẽ đến lo gì tương lai.
Nét đoan trang như tỏ rạng ngời
Trọng tình, trọng nghĩa, kiệm lời
Kính trên nhường dưới suốt đời khắc ghi.
Khuya cặm cụi, sáng thì dậy sớm
Từ đầu đông cho chớm sang xuân
Cửa nhà vun vén quây quần
Tiếng cười rộn rã tình thân ấm nồng.
Yêu đằm thắm người chồng thơ thẩn
Đừng vội mà viết cho nhanh
Chọn từ, câu cú, đúng thanh, chuẩn vần...
Công việc lớn chẳng ngần quản ngại
Vẫn bình thân thư thái trước sau
Đẹp người nào bởi sắc màu
Công, Dung, Ngôn, Hạnh phải đâu xa vời.
Lúc trái gió trở trời đau ốm
Rất nhẹ nhàng chăm bón thuốc thang
Trong tim có ngọn lửa vàng
Bệnh kia mau khỏi hơn ngàn danh y.
Trong cuộc sống luôn vì người khác
Lời Phật răn đã tạc vào tâm
Giản dị, trong sáng, âm thầm
Hôm nay anh viết thơ ngâm tặng Người...
Vòng tay yêu thương đã nói lên tất cả
Dù vợ chồng trải qua bao vất vả
Vẫn ngọt ngào, đằm thắm, yêu thương
Anh cũng đừng day dứt, vấn vương
Khi đi xa, em không người chăm sóc
Cũng không bao giờ nói tiếng chia xa
Anh nhớ không? Suốt những tháng năm qua
Bao khó khăn, bao ngọt bùi, cay đắng
Có khoảnh khắc đắm chìm vào khoảng lặng
Vẫn bên nhau dù vật đổi sao dời
Có đôi khi lòng cũng thấy chơi vơi
Nhẹ nhàng tìm bờ vai anh em tựa
Những lúc đó sao thấy lòng chan chứa
Anh là khoảng trời xanh mát em yêu!
Vẫn mong anh sau mỗi chiều tan sở
Gia đình nhỏ, em và con mong nhớ
Luôn là khoảng trời hạnh phúc, bình yên !
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
Chúng mình khác họ người dưng
Một lần gặp gỡ như từng đã quen
Bởi anh thân phận nghèo hèn
Tháng năm vất vả da đen chai sần
Bùn lầy quến chặt bàn chân
Đồng trưa ruộng sớm đỡ đần mẹ cha
Mồ hôi từng giọt mặn mà thấm lưng
Kiếp nghèo chôn chặt tuổi xuân
Phấn son nhung lụa chưa từng dám mơ
Chúng mình một mái tranh sơ
Thầm câu ước hẹn đợi chờ mai sau
Mong ngày trầu thắm duyên cau
Đắp xây hạnh phúc bên nhau trọn đời
Ngọt ngào anh gọi mình ơi
Em cười bẽn lẽn mắt ngời ước mơ
Tình nghèo vẫn đẹp như thơ
Bao nhiêu năm tháng đợi chờ là đây
Đường quê hoa nắng ngập đầy
Đón nàng dâu mới xuân này thêm vui
Anh cuối chân trời em giữa ngàn sao
Hai mảnh đời mình tìm nhau ghép lại
Duyên tao ngộ từ ngàn năm hẹn mãi
Để đời này ta có được nhau đây
Qua thăng trầm cuộc sống đến hôm nay
Người bạn đời đi bên nhau hạnh phúc
Nắm tay nhau hai ta cùng chung bước
Cuối con đường nơi ấy đợi chờ ta
Dẫu cuộc đời nhiều bão tố phong ba
Ở đâu đó lời gọi mời tha thiết
Không ít phút giây xao lòng choáng ngợp
Ta vẫn bền lòng chung thuỷ săt son
Vui bên nhau với hạnh phúc cháu con
Gần gủi yêu thương giữ gìn sức khoẻ
Chuyện ái ân em bây giờ chẳng thể
Anh vui lòng chuyện thủ thỉ đêm khuya
Sưởi ấm lòng khi giá buốt đông về
Vòng tay ôm ta chìm vào giấc ngủ
Cuộc đời này còn bao nhiêu cho đủ...?
Để chúng mình kịp gửi hết yêu thương..!
Chịu bao gian khổ suốt đời vì ta
Yêu nhau ngào ngạt hương hoa say tình
Xưa em mười ngón tay xinh
Giờ tay chống gậy nép mình bảy hai
Vuốt ve mái tóc đêm cài làn sương
Yêu thương tìm đến yêu thương
Tình đi qua ngõ thiên đường chơi vơi
Cách nhau mười một tuổi thôi
Tình như đôi tám vành môi còn hồng
Em đi sáng nhớ chiều mong
Em về anh bế tay bồng niềm vui
Trăm năm chưa đã cuộc đời
Kiếp này kiếp nữa hẹn mười kiếp sau.